Bác Sỹ Không Có Ngày 27. 2
Yêu thương và chăm sóc tận tình cho bệnh nhân là phẩm chất cần có ở mỗi bác sĩ, dù là bác sĩ thú y - Ảnh minh họa: Shutterstock |
Câu chuyện tôi kể dưới đây về một bác sỹ thú y. Tôi quen biết cô khi 2 chú cún nhà mắc bệnh và phải cầu cứu bệnh viện. Mỗi ngày một chú “ngốn” hết 250 nghìn gồm tiền thuốc và khoản “nội trú”, cũng xót. Đã có lúc tôi thầm nghĩ, hay là cô bác sỹ thú y này cố ý “câu” ngày chữa trị để kiếm được nhiều tiền? Nhưng tôi đã phải tự xấu hổ vì suy nghĩ hạn hẹp của mình.
Đến bệnh viện có nhiều loại chó, mèo, mỗi chú một bệnh, có những bệnh tôi cứ ngỡ là chỉ có ở người. Viêm gan, thiếu canxi, viêm kết mạc, gãy chân…đủ cả. Có chú còn trốn đi đánh nhau rách hết cả mặt mũi phải đến bệnh viện để “thẩm mỹ” lại. Các chú được bác sĩ truyền nước, được tiêm, gây mê, và được yêu thương. Bác sĩ ở đây thương động vật lắm, khi chủ mang các em đến khám, bác sĩ hỏi thăm ân cần, lo lắng, và nhanh chóng chẩn đoán, xét nghiệm để đưa ra kết quả chính xác nhất. Họ cưng nựng, nhẹ nhàng, vuốt ve các “bệnh nhân” đến chữa bệnh.
Hôm đó, khi đến thăm cún thì tôi gặp một chị trông có vẻ giàu có, đưa chú cún đắt tiền nhưng hơi bị…ghẻ đến khám. Trông chị có vẻ vội: "Em xem con chó bị gì mà gãi suốt ngày và hôi rình thế này hả em? Có thuốc gì em tiêm cho nhanh khỏi giúp chị với.”
Bác sỹ sau một hồi thăm khám, từ tốn giải thích với khách hàng: “Em này không mắc bệnh, do lâu ngày không được tắm nên sinh ghẻ. Chị về chịu khó nấu nước chè xanh, tắm cho em nó ít hôm sẽ tự nhiên khỏi, không cần đến thuốc thang”. Dù vậy, cô chủ nhà giàu vẫn muốn mua thuốc cho nhanh khỏi vì đi làm suốt ngày không có thời gian. Cô bác sỹ nói: “Nếu dùng thuốc, loại này khoảng 250 nghìn. Nhưng em nói với chị là cún nhà chị chưa đến mức phải dùng thuốc. Chị chịu khó tắm cho em nó 5 hôm là khỏi liền”. Tôi nghĩ bụng: “Tội gì không bán nhỉ? Vừa được tiền, vừa được tiếng”. Chưa kịp thoát ra khỏi suy nghĩ đó, thì nghe bác sỹ nói: “Mình về tắm cho nó, nó sẽ cảm nhận được tình cảm của chủ. Đồng thời, chị cũng nên tắm thường xuyên để nó không mắc bệnh trở lại. Uống thuốc sẽ khỏi, nhưng không sạch sẽ cũng bị ghẻ lại chị à”.
Tự nhiên trong tôi trào lên một cảm xúc khó tả… Làm dịch vụ hay bán hàng ai cũng muốn khách hàng của mình sử dụng nhiều dịch vụ, mua thật nhiều hàng để được lợi mà có khi mất cả lương tâm. Tôi từng đọc được rất nhiều nhận xét trên các diễn đàn thú cưng về những “lang băm” trong nghề thú y. Không ít bạn bức xúc vì họ không chữa được bệnh cho thú cưng, không tận tâm, làm chỉ vì tiền, lừa đảo, không có tâm.
Thực sự chó mèo nuôi trong nhà nó như một thành viên trong gia đình vậy, các em thú cưng có vấn đề gì thì chủ buồn, xót xa, lo lắng lắm. Vì vậy không ít người lợi dụng tình yêu của chủ với thú cưng để kiếm lợi cho bản thân, làm cho hình ảnh bác sỹ thú y xấu đi. Có bạn còn nói rằng chó mèo cứ mang đến bác sĩ thú y là sẽ “tèo”. Cho nên đưa các em đi bệnh viện, ai cũng muốn vào một nơi có các bác sỹ thú y giỏi, yêu thương động vật và có tâm…
Bệnh viện này cho tôi một suy nghĩ khác hơn, sâu sắc hơn về nghề thú y, rằng có những bác sĩ thú y không chỉ làm vì tiền, mà còn làm vì đam mê nghề nghiệp, vì tình yêu với động vật.
Ngày 27.2 đến với các bác sỹ thú y bình thường như những ngày đã qua. Không hoa, không lời chúc mừng. Song, họ vẫn yêu nghề, yêu những động vật hàng ngày gắn bó với con người. Bài viết này thay bó hoa tươi thắm và như một lời cảm ơn đến những bác sỹ như thế!
Receive articles via Email!